Tôi & Vua Pháp Thuật

[07.06.2010]

Tôi thích sự huyền bí. Đó là lí do tôi đặt chân đến với thế giới Vô Ưu Đại Lục. Thế giới Vua Pháp Thuật, thế giới của những vị pháp sư...

Tôi như con chim non bay vào một khu rừng đầy bí hiểm.

Tôi chập chững, mỗi mốc level là một khó khăn đối với tôi. Mỗi nhiệm vụ là 1 thử thách đầy “đau khổ”, đến bây giờ tôi vẫn còn ám ảnh bởi hình ảnh của “bác” Kê Vương. Nếu nhớ không nhầm tôi đã chết dưới đôi chân gà đầy “quyến rũ” ấy trên dưới hơn mười lần.


Mỗi ngày trôi qua đối với tôi là 1 trải nghiệm đầy thú vị, Vua Pháp Thuật gần như đã gắn liền với cả cuộc sống ảo lẫn thực của tôi, cảm giác ngờ nghệch lúc đầu chơi cũng dần tan biến, mọi thứ như được đưa vào cuộc sống của tôi, nó quen thuộc như gia đình, bạn bè của tôi.

Và chính lúc cuộc sống ấy đã quá thân quen, thế giới huyền bí đang mất dần sự thu hút, đang mất dần những bí hiểm đòi hỏi người chơi phải khám phá thì cũng chính là lúc phiên bản 2 – Thần Long Đại Chiến (TLĐC) được ra đời, nó chứa đầy sự bất ngờ mà không ai có thể ngờ được, rất nhiều điều thú vị đang chờ được khám phá trong phiên bản này, có rất nhiều vật phẩm mới, pet mới cùng những tính năng khá thú vị khác.

Nhưng đối với tôi, cũng như những game thủ khác thì tính năng kết hôn có lẽ thu hút nhất. Một lần thử kết hôn và tôi đã biết được cái cảm giác hạnh phúc, dù là thế giới ảo nhưng kết hôn trong game lại đem đến 1 cảm giác mới lạ. Khó có thể tưởng tượng một thể loại game dã chiến lại có những bộ lễ phúc rất dễ thương và mang phong cách rất hiện đại, đi kèm với xe hoa, cảm giác cứ như trong truyện cổ tích. Chiếc xe hoa làm người ta liên tưởng đến chiếc xe cổ tích trong truyện “Cô Bé Lọ Lem”. Chính chiếc xe đã mang lại hạnh phúc cho Lọ Lem, cho Lọ Lem gặp Hoàng Tử và xe hoa trong phiên bản TLĐC cũng mang lại hạnh phúc cho hai người yêu nhau. Những bộ lễ phục hiện đại xuất hiện trong bối cảnh của một thế giới cổ đại mang lại cảm giác rất mới mẻ và đây có lẽ là một bước đột phá của game.

Cũng chính vì những tính năng mới, và những điều thú vị mới trong phiên bản TLĐC đã cuốn hút tôi như những ngày đầu ra mắt, tôi đã từng rất sửng sốt khi lần đầu nhìn thấy con Tuyết Thú và lần này tôi lại rất bất ngờ về hình ảnh của pet Thần Long Viễn Cổ. Có lẽ với tôi nói riêng, và tất cả những người yêu thích Vua Pháp Thuật nói chung thì phiên bản này rất tuyệt vời. Nó đem lại cho tôi cái cảm giác muốn khám phá, muốn tìm hiểu nhiều thêm nữa, muốn biết thêm những trải nghiệm mới.

Vua Pháp Thuật đã in sâu vào cuộc sống của tôi, cho tôi những niềm vui, hạnh phúc nhưng cũng có lúc nó mang lại nỗi buồn và rất “đau”.

Hạnh phúc khi lần đầu tiên nhận được pet Thiên Sứ Mít Ướt, cả ngày chỉ ngồi bên cạnh màn hình chỉ để nhìn bé Thiên Sứ, càng nhìn càng yêu. Lúc đấy tôi cứ nghĩ như là mình đã yêu bé Thiên Sứ í, cứ muốn ngắm mãi. Dù ai có nói gì thỳ tôi vẫn quyết không chịu “bỏ” em í để “nuôi” bé khác. Dù Thiên Sứ không mạnh, không “VIP” nhưng nó cho tôi cảm giác “ấm áp”, chỉ cần có bé í bên cạnh thì cảm giác “cô độc” sẽ không còn, đối với tôi em í không còn là pet, mà còn là một “người bạn” trung thành, một “người yêu” để mỗi lần nhìn em í để xua đi mọi buồn phiền. Tôi vẫn không quên lần đầu tiên được nhận một em Thiên Sứ bằng bông, niềm hạnh phúc gần như vỡ òa, tôi vui đến nỗi ôm mãi em í mà không buông tay ra. Vui. Vui lắm. Hạnh phúc nữa. Tôi “yêu” em í đến nỗi gần một tháng đều “ngủ chung” với em í, mỗi lần ôm em í ngủ tôi đều có cảm giác rất thoải mái, và cũng không còn “sợ” cô độc như trước nữa. Có lẽ đấy chính là “phép màu” mà Vua Pháp Thuật đã dành choa tôi, có lẽ chính thế giới phép thuật đã gửi tặng em í cho tôi, để tôi có thể cảm nhận được phép màu từ thế giới ảo mang đến thế giới thực. Màu sắc của em ấy cũng chính là màu của hạnh phúc, màu hồng mang đến cho người ta sự thoải mái, sự êm ái và đặc biệt là niềm vui.

Rất nhiều niềm hạnh phúc, hạnh phúc khi lần đầu tiên “hạ” được Kê Vương, hạnh phúc mỗi lần vượt qua nhiệm vụ, hạnh phúc khi chế tạo thành công một trang bị, hạnh phúc khi lần đầu tiên làm “thầy”,… và còn rất rất nhiều niềm hạnh phúc khác mà tôi không thể nào kể hết. Tuy nhiên, không có niềm vui, niềm hạnh phúc nào là trọn vẹn, bên cạnh hạnh phúc không thể thiếu nỗi buồn vì bản chất của chúng là đối lập nhau, nhưng chúng tồn tại song song và dựa vào nhau để tồn tại. Chính những nỗi buồn, những lần thất bại trong game đã làm tôi lớn lên, trưởng thành lên và học được cách chấp nhận thất bại để đón lấy thành công. Và thất bại lớn nhất của tôi chính là đến bây giờ vẫn chưa thể chế tạo ra được một món trang bị cam nào, và tiếp theo chính là một quá khứ “vĩ đại” của tôi: Ép 10* cho một cây súng trắng, nhận bằng Trung Cấp của tộc Linh Vũ, tăng max lực (trong khi chơi Xạ Thủ), đem bán Tiên Hoa với giá 250 bạc,…khi kể ra ai cũng nói tôi ngớ ngẩn, nhưng không sao chính những điều đấy đã làm tôi lớn hơn rất nhìu, và cho tôi rất nhiều kinh nghiệm. Tôi cám ơn tất cả những thất bại của mình :”)

Thấm thoát đã gần 1 năm rồi nhỉ? Nhanh thật, mới đây đã gần 1 năm trôi qua, mới hôm nào còn lạ lẫm khi lần đầu tiên nhìn thấy poster của game thế mà bây giờ đã gắn bó thế này. Mới này nào còn chập chững bước vào game, chập chững làm những nhiệm vụ thế mà bây giờ cũng đã thành “người chơi cũ”. Cũng sắp đến sinh nhật một năm của game rồi nhỉ? Có lẽ trong năm qua cũng đã có rất nhiều biến động, có rất nhiều sự kiện làm cộng đồng gamer lẫn Vua Pháp Thuật team không thể nào quên được, vui có, buồn có nhưng tất cả đều muốn game tốt đẹp hơn. Đấy chính là điểm chung của “chúng ta”. Những kỷ niệm gắn với game chính là những điều duy nhất tôi nghĩ đến khi stress, nó có thể làm tôi nhoẻn miệng cười bất cứ lúc nào, và tôi chắc rằng với những người yêu game, gắn bó với game thỳ ít nhất cũng một lần mỉm cười khi nghĩ đến game. Cảm ơn Vua Pháp Thuật.

Cảm ơn tất cả. :”)

-------

Bài viết dự thi Vua Pháp Thuật tròn 1 tuổi
Tác giả: SuXynk
Server: Linh Tiên