Ảo thôi mà ...

[16.06.2010]
Ảo thôi mà ...

10h20 PM ngày 08/06/2010

Nó chẳng nhớ và cũng chẳng rõ duyên cớ nào đã đưa nó đến với Vua pháp thuật - cái webgame này. Từ trước tới nay chẳng khi nào nó chơi game online chứ đừng nói chi là theo đuổi một cái game nào đó. Nó đã từng chơi Au - vì tò mò. Nhưng mà ... có lẽ do dây thần kinh nó quá chậm chạp, không đủ khả năng để chơi nên đành bỏ giữa chừng

Cho đến 1 hôm, có lẽ là duyên số chăng, khi nó vô tình mở đại 1 trang web lên và điều đầu tiên đập vào mắt nó là ... ôi, iu vô cùng con thiên sứ màu hồng hồng. Nó cứ ngồi đờ người ra trước hình ảnh con thú vô cùng đáng yêu đó ... Và ... nó bắt đầu di chuyển con trỏ như 1 cách vô thức đến từng phần của trang web, nó ngồi đọc và cứ ngơ ra ... như đi lạc tận nơi đâu. Tới khi chọn server để chơi, nó cứ ngẩn ra, với 1 đứa lần đầu chơi game online với nó, mọi thứ sao xa lạ quá ... Chẳng biết sao, nó cũng đã click vào 2 chứ Đông Huyền ... Và có lẽ từ đó số mệnh nó đã gắn với cái server này, với những con người nơi đây ...

Nó cứ lơ ngơ trước những nhân vật, những lời giới thiệu ... Hix hix, với 1 con nhóc hơi ngốc như nó thì ... tất cả đều quá mới mẻ. Thôi thì, cứ nghía 1 loạt những nhân vật, thấy pé nào đáng yêu thì chọn vậy. Lướt qua các char gần chục lần, nó vẫn phân vân chẳng biết nên chọn char nào, vì char nào cũng có vẻ đẹp riêng, cũng có ưu thế riêng. Cuối cùng, nó nhắm mắt lại ... mở mắt ra .... tèn ten ... đập vào mắt nó là char Danh y nam (thật tình nó chẳng quan tâm rằng nó là con gái phải chơi char nữ ) ... nó như bị hút hồn thật sự bởi khuôn mặt khả ái với đôi mắt kính (hợp với nó chứ nhỉ, vì nó cũng 4 mắt mà ) và thế là từ đó cuộc sống hàng ngày của nó bắt đầu thay đổi khi nó có thêm "đứa em tinh thần - Danh y xitiu" ... và sau này, bạn bè biết thỉnh thoảng hay chọc nó là “less” lắm …

Đặt bước chân đầu tiên vào Thôn Xuất Vân, nó ngạc nhiên thật sự, có cảm giác như bước vào 1 thế giới cổ tích, và nó là 1 trong những thần dân nơi thế giới đó - thế giới Vô Ưu Đại Lục. Nó bắt đầu bước những bước đầu tiên như 1 đứa trẻ chập chững bước đi. Mỗi lần làm xong 1 nhiệm vụ, đánh chết 1 con quái, lòng nó lại có niềm hân hoan khó tả … Và mỗi lần up 1 cấp, nó như đứa từ trên trời rơi xuống. Nó chẳng biết tăng điểm như thế nào, chẳng biết những cái điểm đó là gì. Và thế là nó cứ tăng đều đều Xảo, Lực, Thần, Thủ, Trí … (dù Danh y chẳng cần Lực làm gì … nó cứ tăng thế đến gần lv 30 ^^). Sau này phải đổi kim phiếu để mà tẩy điểm lại … hjx hjx …

Lần đầu tiên nhận được 1 con pet (từ lv bé đến gần lv 30 nó vẫn xài bé nấm blue của VTC tặng) từ 1 anh lv cao tặng (chẳng nhớ tên anh là gì nữa ^^), nó mừng như 1 đứa bé được quà …

- Chài, 30 rồi mà còn xài nấm àh ? – anh hỏi nó
- Ơ, chứ em bắt được con gì mà xài hở ? – nó ngơ ngác hỏi lại
- Anh có con dã lang, nhưng green vừa bắt, em xài ko ?
- Lấy, lấy, con gì cũng được, cho em đi. ^^

Nó hớn hở nhận con pet từ anh. Dù rằng có lẽ bây giờ nếu cho pet 1 đứa nào đó, nó sẽ la lên “Ối trời, green mà xài cái gì, cùi bép …” Bla bla bla … nhiều thứ hơn nữa kìa … nhưng với nó thì khác ^^

Nó đã xài con dã lang green đó lên gần 45, nó và anh mới đi lang thang gần 1 tiếng để bắt dã lang ép cho nó được 1 con tím. Nó luôn lo sợ ép xịt nên chẳng bao giờ dám ép (blue nó còn bị xịt mà ^^). Nó chỉ bắt và giao cho anh ép (anh nhân khí ko cao nhưng ép pet khá lắm, chẳng bao giờ xịt tím – nhưng anh vẫn thích bé —ßọç Nướç— tím – phỉ thúy tinh ý mà – nên vẫn xài đến tận bây giờ - anh và nó 76 cả ùi). Và cuối cùng nó đã có 1 pé dã lang tím để xài, dù chẳng pro cho lắm, nhưng là kỷ niệm, là món quà thân yêu của nó.

Khoảng thời gian nó bắt đầu bước chân vào Vua pháp thuật thì anh và nó đã quen nhau được gần 1 năm ùi. Nhưng anh thì ở Vũng Tàu, nó thì ở Sài Gòn, gặp nhau chẳng nhiều, đi chơi cũng ít … Khi nó bắt đầu chơi và lót tót lên được lv 10 thì nó rủ anh vào chơi với nó. Anh thì đã khá pro bên Audition ùi, nên khi nghe chơi thử game của VTC, anh Oke liền. Lúc đầu anh tạo 1acc Hiệp sĩ nam, anh và nó chơi lên tới tầm lv 20 thì 1 hôm :

- bnhh/
- bnhh/
- èo, 2 thằng con trai đứng hun nhau, coi chừng người ta tưởng gay
- vậy em tạo acc mới đi, chọn nữ áh
- hum chịu đâu, em tạo trước mà, anh đổi đi, với lại em thích nhân vật này
- um, anh đổi cũng được, em tạo cho anh đi

Tèn tén ten, thế là ngay tối hôm đó, 1 nhân vật Xạ thủ nữ - xi1tiu ra đời. Và thú vị nhỉ, anh là nam chơi acc nữ, nó là nữ lại chơi acc nam ^^. Thân mật thì cũng tăng, nhưng chủ yếu do đi chung, đào chung, thỉnh thoảng có tặng bông hồng, chocolate – quà của VTC cho hoài. Vì anh với nó đã quy ước với nhau sẽ không nạp card. 2 đứa đều chưa đi làm, tiền đâu mà mua card thoải mái được. Nó và anh cứ thế mà bước chung bên nhau, cùng tìm hiểu những tính năng của cái thế giới huyền bí này. Ngày Giáng sinh, VTC tổ chức sự kiện cho những cặp điểm thân mật cao, anh và nó cũng hí hửng chụp hình để load lên, nghĩ rằng điểm cũng được. Ai dè, tới khi có kết quả, 2 đứa té ngửa vì điểm mọi người quá cao, trong khi 2 đứa mới gần 10000. 2 đứa nhìn nhau mà cười. Chịu thôi, người ta chơi trước mình, lại tặng bông hồng, chocolate ầm ầm. ^^

Ngày đó 2 đứa chẳng biết gì, cứ nghĩ mua đồ trong tiệm tạp hóa mặc cũng được, thế là cứ mua. Đi đánh quái có cái nguyên liệu nào chưa khóa cứ quăng hết – đỡ tốn chỗ ý mà (có 1 túi 1 kho – chỗ đâu mà đựng chài) – cho đến khi 40 thì mới té ngửa ra – đồ đó không xịn tý nào và phải chế tạo đàng hoàng. Á, chết em ùi, 40 thì đào Gấm vóc đâu ra mà chế đồ, lại còn Kim loại hiếm, Pha lê … ôi bao nhiêu là thứ. Thế là 2 đứa quyết định, anh bay lên Vân Lộc Sơn, nó bay lên Ngọc Phong Lâm 1 tuần lễ hoặc hơn để đào, khi nào có thể chế đồ thì xuống. Và thế là những cái áo, quần, vũ khí … tím lần lượt ra đời (cường hóa, tinh xảo, bình thường …) Mỗi lần anh và nó chế xong 1 món thì

- Á, hum chịu đâu, sao áo anh nhiều lỗ hơn áo em
- Á, sao anh ra cường hóa, em chỉ ra bình thường …

Mỗi lần như thế, anh chỉ cười và nói “tại anh may mắn hơn em, em xitiu mà”. Hix, tức chết luôn. Và nó tâm niệm nó phải chế được đồ pro hơn anh. Và đến bây giờ nó đã chế được 1 bộ trác việt tím (có 1 đôi giày cam cường hóa nữa chứ) – và cũng kích thuộc tính gần hết. ^^ Anh thì vẫn chưa, chỉ được full tím thôi. Hehehehehe.

Nó vui vì anh đồng hành cùng nó, nó vui vì nó bắt đầu có bạn, có người nói chuyện. Thời gian nó chơi game cũng là thời gian nó bị nợ môn không được thi Tốt nghiệp Đại học, nó chẳng muốn đi đâu, chẳng muốn gặp bạn bè, vì sợ tủi thân. Bạn bè cùng trang lứa đều đã có bằng, đi làm. Nó sợ nó sẽ chẳng cầm lòng được. Nên nó trốn ở nhà, và gắn với game, tìm sự chia sẻ nơi game. Nó gia nhập bang hội, nhận sư phụ … Nó lang thang cũng vài bang, cuối cùng khi sư phụ nó lập bang thì nó bước vào, và có lẽ nó sẽ ở đấy luôn, chẳng chuyển bang đâu vì chẳng nơi đâu ấm áp, cho nó nhiều niềm vui lẫn nụ cười như bang ¤Žinø§ua™ này.

Với bản tính nhạy cảm, mít ướt của nó thì nó đã khóc biết bao lần vì tức, vì giận dỗi, vì shock và … đã không ít lần nó muốn del acc, nhưng lại không thể. 1 phần vì công sức nó cày lên tới cái lv 7x này, 1 phần vì “nghỉ game này rồi nó làm gì, chơi cái gì”. Nó nhớ như in những ngày game bảo trì, đứt mạng, … nó cứ mong ngóng, cứ chờ đợi như thiếu đi 1 điều gì đó. Nó bức bối khi suốt cả ngày không log được vào game, cả ngày không được cầm con chuột đưa nhân vật mình đi khắp nơi. Và nhất là giờ đây anh và nó đã cưới nhau ùi (trong game thui – cái ngày đầu tiên của phiên bản mới lun ấy nhé) thì nó cảm thấy như sẽ mất đi 1 điều gì đó thiêng liêng lắm.

Nó đã từng buồn cả 1 buổi chiều khi hôm đó off tại Sài Gòn mà nó chẳng đi được, nỗi buồn nhân lên gấp bội khi nó nhìn thấy con thú bông Thiên sứ ú nụ, đáng yêu … nó vốn thích thú bông mà … Nó tự hứa với mình, nếu VPT có off tại Sài Gòn 1 lần nữa, nhất định nó phải đi … ^^

Giờ đây, nó chẳng phải tiếc nuối điều gì, VPT – Thế giới huyền bí của Vô Ưu đại lục đã cho nó nhiều điều lắm. Từ 1 con nhỏ hiền lành, mít ướt, … giờ đây nó đã mạnh mẽ hơn, biết phản kháng lại những ai ăn hiếp nó, biết phân biệt đâu là bạn, đâu là thù, nên và không nên nói chuyện với ai (nó dám up hình thi Miss vừa rồi đấy nhé, dù bình thường nó chẳng tự tin vào mình chút nào ^^). Và quan trọng hơn hết, nhờ game nó biết được tình cảm anh dành cho nó và của nó dành cho anh là như thế nào.

Người ngoài nhìn vào ai cũng cho rằng game online chỉ phí thời gian, chẳng ích lợi gì, … nhưng với nó VPT không chỉ là 1 người bạn mỗi khi nó mệt mỏi, VPT còn là nơi nó bày tỏ những tâm tư, tình cảm của mình; là nơi để nó thả bay hồn nó vào những bí ẩn của game, và tưởng tượng những gì vốn là của riêng nó …

Thời gian này nó sắp thi ùi, cũng muốn ngưng game 1 thời gian đến khi thi xong, nhưng suốt ngày ôn bài, tối đến mở máy lên, tay nó như được lập trình sẵn, cứ vào web và từ từ gõ “vuaphapthuat.zooz.vn”. Đôi khi nó nhắn tin với anh “em nghỉ game, thi xong chơi tiếp” “um, ôn thi đi em, giải trí thôi mà” Chỉ là Giải trí, chỉ là Ảo thôi mà … Nhưng sao … Nhớ, nhớ quá …

Cám ơn Vua pháp thuật, Cám ơn con pet Thiên sứ hồng ú xinh xắn đã đưa nó đến với cái game này (dù đến bây giờ nó vẫn chưa 1 lần xài Thiên sứ)

----------------

Bài viết dự thi:
Ảo thôi mà ...
Tác giả: xitiu
Server: Đông Huyền