[Cộng đồng Vua Pháp Thuật] Chuyện Tình Ro-Méo, Ju-Lét và con Hà Mã... (kỳ cuối)
[24.04.2012]
Rô lo sợ tột cùng , không lẽ nồi lẩu chàng nấu có vấn đế? 1 cảm giác xót xa, đau đớn dấy lên trong lòng chàng. Ôm chặt lấy Ju, tâm trạng Rô rối bời, chàng bắt đầu suy tính cách đưa Ju đi chữa trị, nhưng đây là nơi thâm sơn đến khi về đến ĐHT có khi Ju đã ra người thiên cổ… Đầu óc chàng đang mãi nghĩ cách cứu Ju thì bổng“RẦM” 1 tiếng, chàng bèn đặt Ju lên giường rồi ra ngoài xem. 1 con hà mã béo ị từ đâu ra đè sập cái cầu thang (ôi trời) . Sống cùng Ju lâu ngày bị lây “bản tính con buôn” suy nghĩ đầu tiên khi nhìn thấy cảnh tượng trước mắt của chàng là “con hà mã này bao nhiêu kg nhỉ? Chắc sẽ bộn tiền đêy”. Lát sau, con hà mã kia lồm cồm bò dậy lầm rầm rủa nghe đâu như là bảo cái thảm ma pháp hàng TQ nhập lậu , nó mới tăng có 5kg mà đã chịu không nổi, mới có 2 tạ lẻ 2kg chứ nhiu…Rô - mắt chữ O miệng chữ A, thất kinh nhìn con Hà Mã đang “tự sự” nói chuyện kia, ngẩn ngẩn ngơ ngơ véo má một cái xem chàng đang tỉnh hay đang mơ…Thấy Rô đang phùng mang trợn má nhìn mình, con Hà mã từ từ quay đầu lại giới thiệu tiểu sử của mình:
“ Ta là thần hà mã - cao 1m mốt, nặng 2 tạ lẻ 2 kg, thân hình hơi tròn, đề nghị bồi bổ thêm :-“ - có việc nên đi ngang qua đây chẳng may gặp “sự cố” ... hì hì __ ____"
Rô như người đi lạc tìm thấy ánh sáng nơi cuối đường vội vã quỳ xuống cầu xin thần Hà Mã cứu Ju. Thế rồi Rô kể lại câu chuyện.
“Khi muốn đạt được điều mình ao ước người ta đều phải đổi bằng 1 thứ gì đó. Nhưng không thể trao quá nhiều mà cũng ko nên nhận quá nhiều, phải công bằng”. Lời thần nói như được trích dẫn trong cuốn sách nào Rô đã đọc qua thì phải ….
Ờ thì ... Chôm chỉa bản quyền tí ấy mà =___=
Trở lại vấn đề chính – “Sinh mạng của Ju, con lấy gì để trao đổi nào? “
Cha Rô từng nói : “Nhạc công là người nắm giữ trong tay linh hồn âm nhạc, với đôi bàn tay diệu kỳ lả lướt trên từng nốt nhạc, những âm sắc thoát ra như mê hoặc lòng người.”
Vậy thì với chàng giọng hát này là tài sản quý nhất… Sau 1 hồi suy nghĩ, chàng trả lời không chút đắn đo. Chàng sẽ dùng thứ quý giá nhất đó của chàng đổi về tính mạng cho Ju… Nhưng thần lắc đầu :
” Không đủ….”
.
1 lúc sau, Ju tỉnh lại. Trải qua 1 giấc ngủ dài, nàng không hề hay biết gì. Chợt nàng phát hiện cái cầu thang bị sập tan nát O_O Nàng tức giận thét lên : ”Aaaaaaaaaaa tên kia lại phá cầu thang nhà ta Sửa mau ko ta cắt cơm giờ ” . Đáp lại nàng là 1 bầu không khí yên lặng, trầm tĩnh đến cô đơn…Đột nhiên nàng ngớ người ra… tên kia là ai ? Trong đầu nàng ẩn hiện một hình bóng mơ hồ, một ai đó đã từng ở đây… một người nào đó đã sống với nàng một thời gian dài, luôn bên cạnh nàng nhưng đó là ai thì nàng hoàn toàn không nhớ…
Thời gian cứ thế vô tình trôi đi, bỏ lại sau lưng những hoài niệm. Lại một mùa mưa nữa kéo đến... trong lòng Ju vẫn ngổn ngang trăm mối tơ vò, nàng vẫn thấy trống vắng đến vô thường, vẫn cảm thấy ngôi nhà nhỏ này của nàng sao lại trống vắng đến lạ thường... Sau những ngày mưa rả rích, những cây nấm bé xíu mọc lên khắp nơi. Ánh nắng xuyên qua từng kẽ lá, chạm đến từng góc nhỏ trong ngôi nhà nàng…Nàng quyết định cầm giỏ đi thu thập nấm làm thực phẩm dự trữ, khi ngón tay nàng chạm vào những cây nấm bé xinh, bất chợt 1 cảm giác khó tả ùa về trong tâm trí nàng, như một luồng điện xẹt qua trong đầu nàng, những hình ảnh về một ai đó chạy qua trong nàng ... 1 hình bóng bâng quơ, những kí ức mơ hồ…về 1 ai đó… cứ hiện về trong nàng... nhưng... đó là ai?...
Về phần Rô, chàng đã tới Tử tức đảo – 1 vùng đất âm u, lạnh lẽo - sống ẩn dật, cũng là để thực hiện lời hứa với thần mã. Nhưng trong lòng chàng vẫn ko nguôi nghĩ về 1 người con gái -Hung hăng, độc tài, phát xít, chỉ giỏi ăn hiếp chàng - Nhưng đã cho chàng cảm giác ấm áp, về 1 gia đình…♥
Lòng Rô hoài một nỗi nhớ khôn nguôi…chàng đâu hay biết rằng ở một nơi xa kia cũng có một người đang ngày ngày nhớ mong một người mà nàng đã quên mất…
Tình yêu như bong bóng bay, nếu không biết nắm giữ thật chắc thì sẽ vụt mất khỏi tầm tay. Đến lúc đó họ mới thật sự nhận ra đó là thứ quan trọng…Và chỉ còn lại sự ngẩn ngơ tiếc nuối trong tim mỗi người.
Một ngày kia như giọt nước tràn ly Ju quyết định đi tìm lại quả bóng mà nàng đã để tuột khỏi tầm tay…:”Ta … ta không muốn cứ mãi sống trong mơ hồ thế này. Ta muốn biết điều gì đã khiến ta trở nên như bây giờ.”
Nghĩ sao làm thế, Ju bắt đầu chuyến hành trình tìm lại kí ức của mình, tìm lại 1 thứ - có lẽ là rất quan trọng với nàng.
Thần : Con người là thế. Lúc có thì không biết trân trọng, chỉ khi đánh mất thứ quý giá của mình thì mới hối tiếc.
‘’Không đủ, ta muốn cả ký ức của cô ta. Và ngươi mãi mãi không đc gặp lại cô gái này nữa ‘’
Có thể một lúc nào đó vội vã bạn sẽ vô tình lướt ngang qua 1 người quan trọng…
Có thể họ sẽ mãi mãi là 2 đường thẳng song song, cũng có thể định mệnh sắp đặt họ là 2 đường chéo chỉ vội lướt qua đời nhau…. Nhưng cũng có lẽ…. số phận an bài họ là 1 đôi…♥
Hãy trân trọng những gì mình đang có, tất cả chỉ để sau này bạn không phải hối hận ♥
Như vậy, hành trình của 3 cô gái đáng yêu của chúng ta đã kết thúc. Đây thật sự là 1 câu chuyện dễ thương nhưng cũng thật ý nghĩa phải không nào. Các bạn hãy nhớ nhé, hãy thật trân trọng những gì mình đang có và hãy sống thật lòng với chính mình, với những người yêu thương mình để không phải hối tiếc các bạn nhé!
Trích từ diễn đàn Vua Pháp Thuật