Cuộc sống thực

[31.05.2010]

Đêm ngày 21 tháng 6 ở sever Tinh Linh
Các thành viên trong bang đột nhiên quay ra bàn luận về đồ của các class
Lại một chủ đề khác…
Tối nào cũng thế, câu chuyện trong bang lại xoay quanh một vấn đề khác nhau
Những dòng chat thay nhau hiện lên, và chắc chắn, nụ cười cũng ở trên môi chủ nhân những dòng chat đấy.
Chợt khựng lại… nhớ lại giọt nước mắt lúc chiều…

Đã chơi biết bao game rồi, đầu tư biết bao tâm huyết bao tình cảm cho bao người bao game…
Nhưng, như 1 người bạn đã nói “ Vua Pháp Thuật là game đầu tiên khiến S phải khóc”… Dường như dồn nhiều tình cảm, nhiều cảm xúc cho vua pháp thuật hơn hết.

Dễ dàng bị cuốn hút vào những câu chuyện. Dễ dàng cảm thấy thật thân thiết với những người chưa từng gặp mặt, chưa từng quen. Dễ dàng cảm thấy trái tim ấm áp hơn khi có những người bạn luôn sẻ chia. Dễ dàng vượt qua những khó khăn hơn khi có những lời nói, có những điểm tựa tinh thần luôn chờ đợi. Dễ dàng cảm thấy hạnh phúc hơn khi tìm thấy một nửa của mình.

Vua Pháp Thuật đã tiến xa hơn rất nhiều so với cái tên đơn giản – webgame. Nó đã trở thành một cầu nối, nối những con người lại với nhau, nối những lục địa lại với nhau.

Chỉ có 1 Vô Ưu đại lục nhưng những con người “sống” trong đấy đã tìm được đường đến với nhau từ nơi nửa vòng trái đất bên kia, đến với nhau từ khắp các lục địa. Họ sống ở Pháp, ở Mỹ, ở khắp nơi trên thế giới. Nhưng, tất cả đã tìm đến nhau, trở thành những phần không thể thiếu của nhau, ở Vô Ưu đại lục, trong Vua Pháp Thuật.

Nhớ về cái ngày mà http://vuaphapthuat.go.vn vẫn chỉ đơn giản là 1 trang chủ với những giới thiệu hướng dẫn và trailer…. Một giờ sáng, ngồi đọc về các class. Ngỡ ngàng khi nhìn những hình ảnh nữ của các class: xạ thủ nữ trông độc đáo nhất, nhạc công nữ trông… ngọt ngào nhất, thợ săn nữ trông dễ thương nhất, chiến binh nữ trông mạnh mẽ nhất, hiệp sĩ nữ trong cá tính nhất, danh y nữ trông thanh tú nhất. Mỗi nhân vật nữ, mỗi class đều có những điểm riêng biệt, có những cái “nhất” khiến mình phân vân. Vốn là vũ công của thành phố vũ hội Audition, mình để ý đến nhạc công đầu tiên. Nhưng rồi, sau khi suy nghĩ và chọn lựa rất kĩ, và bị mái tóc trắng kì lạ cũng như vẻ bề ngoài hiền từ thu hút, mình đã lựa chọn class danh y.

Đó là 1 ngày trước khi có game….

Hôm sau, đợi chờ, mong ngóng đến lúc game chính thức bắt đầu… Nhưng, vì sắp thi lên cấp 3, không online được từ sáng, đến tối vẫn phải đi học thêm. Lại lúc một giờ đêm, vào Vua Pháp Thuật, 2 sever đầu tiên đã mở cửa. Con trỏ chuột phân vân giữa 2 cái tên Đông Huyền và Tinh Linh, nhưng rồi nó đã nhấp vào 2 chữ “Tinh Linh”. “Bắt đầu trò chơi”, ấn vào và rồi ngẩn ra, đọc giới thiệu về từng nhân vật của từng class, lại phân vân giữa xạ thủ và danh y, nhưng rồi, nhìn đôi mắt xanh hút hồn của danh y, lại tiếp tục với lựa chọn ban đầu. Và,đó là giây phút đầu tiên, một vũ công của thành phố vũ hội Audtion, rời bỏ những điệu nhảy để tiến vào một thế giới khác hẳn.

Đêm đấy, cày đến 2h sáng, sau khi nhận quà tặng may mắn là exp ở sứ giả may mắn (Xuất Vân Thôn cũ) up lên level 11, bằng lv chồng mình. Hồi tối nhắn tin khoe với mình là chiều nay up lên được, cùng chơi Au, giờ cả 2 người lại cùng bước chân vào Vua Pháp Thuật. Khi đi ngủ, vẫn thấp thoáng cái bóng bí ẩn mà đầy thanh thoát của nữ danh y dịu dàng.

Những ngày sau là những chuỗi ngày khá vất vả, khi mà cố gắng hiểu cách chơi, nhớ các nhiệm vụ phải làm. Thật phức tạp, có lúc cảm thấy rối hết cả lên, không hiểu cách chơi thế nào hết, nản tắt web đi để rồi lại bật bật lên mày mò. Vượt qua được dê Bân Bân của vệ sĩ, cảm thấy mình giỏi lắm, niềm vui đơn giản như của 1 đứa trẻ lần đầu biết đi. Nhưng lần đầu tiên đối đầu với một con boss thực sự đó là khi đứng trước Kê Vương, cả 1 team toàn level hơn 1x hớn hở xông vào, và đã hơi choáng khi nhìn con boss to hơn hẳn những con boss vẫn đánh. Boss xanh lá, là 4 con gà bé xíu, vẫn gặp, nhưng con boss giữa, to quá, và trông thật “ngầu”, tên của nó nữa, chữ Kê Vương đỏ rực đập vào mắt 2 xạ thủ, 1 danh y và 1 thợ săn. Trận đấu kéo dài gần nửa tiếng, bởi lúc đấy 1 trong 2 xạ thủ cầm súng đập boss, nữ thợ săn khá hơn chút, đập mạnh nhất trong cả team, còn mình, nữ danh y tăng… lực và nhẫn, buff được tí xíu máu, may mà có con nấm yêu buff cho viên thuốc hồi 300 máu.

Dù rất vất vả, cả team đã hợp tác, đã thót tim lên xuống khi mà máu của nữ thợ săn, người mạnh nhất team chỉ còn một chút xíu, đã reo hò, khi phát Phi Vũ của Xạ Thủ bạo kích gần trăm máu. Mình đã quên đi khoảng cách, sự xa lạ để cười và sung sướng khi được chia sẻ niềm vui cùng 3 người bạn khi vượt qua con boss đầu tiên.
Đó là kỉ niệm in đậm nhất về những ngày đầu bước chân vào thế giới Vua Pháp Thuật, dù nay đã trải qua 1 năm, mà vẫn cảm giác như vừa xảy ra.

Những chuỗi ngày tiếp theo, miệt mài train, miệt mài làm Quest. Nhưng, vốn là một nữ vũ công thành phố vũ hội, mình vẫn hay lơ đãng, cắm nick đào khoáng rồi vào Au chơi. Vua Pháp Thuật vẫn chưa thực sự nhận được toàn bộ sự quan tâm, tình cảm của mình.

Lên đến lv 30, mình vào bang mà chồng mình bảo vào khi đủ 30 vì đó là tiêu chuẩn của bang.
Mình đã rất ngỡ ngàng….

Trong quá trình đi làm nhiệm vụ, đi train, mình làm 1 mình, những người khác chạy qua chạy lại, nếu không party thì cũng đơn giản đi vụt qua nhau, không ngoái lại, không chào, không vấn vương. List bạn bè trống không, 3 người bạn lúc đầu cũng đã không còn thấy nữa.

Trong bang, là cả 1 không khí khác hẳn…

Những dòng chữ xanh lá hiện ra nhiều, liên tục, nối tiếp nhau… Cảm xúc truyền qua từng dòng chữ rất sôi nổi, rất mạnh mẽ . Gọi nhau, chia sẻ cùng nhau, giúp đỡ lẫn nhau. Khi mới vào, không quen ai, mình cứ im lặng, im lặng mãi. Rồi rất từ từ, sự chân tình, sự dịu dàng của mọi người đối đã khiến mình bạo dạn nói chuyện với mọi người. Và họ đã đón nhận mình như một người bạn, người chị, người em gái. Rất thân tình, rất nhẹ nhàng, rất tự nhiên, không chút gượng ép, tình cảm của mình với gia đình này được xây dựng.

Đã có thể, mình bước qua họ, nhìn thấy họ trên đường phố, mà không biết rằng, họ là con người chị, người anh, người bạn tuyệt vời như thế nào. Nhưng, dù là vì điều gì, mình mừng vì đã chơi Vua Pháp Thuật, mừng vì đã quyết định theo game này, bởi Vua Pháp Thuật đã đưa đến cho mình một gia đình nữa. Đưa cho mình một chỗ dựa, cho mình một nơi để có thể tạm quên hết những âu lo phiền muộn đời thường để vui cười

Càng ngày mình càng gắn bó với bang, gắn bó với Vô Ưu Đại Lục hơn. Những khi đánh boss căng thẳng chờ đợi, những người anh em bạn bè đó chia sẻ cùng sự hồi hộp với mình, những câu đùa hóm hỉnh mang đến những tiếng cười nhẹ nhàng, lúc nào cũng đùa, nhưng, tình cảm cũng như sự quân tâm mà bang dành cho mình vẫn hiện hữu rất rõ.

Cái cảm giác ấm áp đấy luôn lan tỏa trong trái tim, và bao bọc lấy toàn bộ con người, khiến cho tinh thần như thư thái hơn…. Không, chính xác hơn, đó là sự “yên tâm”. “Yên” vì tin tưởng vào những con người này, tin tưởng vào tình cảm họ dành cho mình, tin rằng tình cảm mình trao đi là xứng đáng, và trên hết, tin rằng, sẽ luôn có những người bạn làm chỗ dựa cho mình, tin rằng, đang có người chờ đợi mình và yêu quý mình như người thân của họ.
Dù không phải lúc nào cuộc sống cũng đầy màu hồng như trong thế giới của Vua Pháp Thuật như thế.

Là bạn bè, mọi người chia sẻ với nhau về những bí mật, những câu chuyện chỉ được thầm thì dường như xây giữa những người bạn một cái cầu vững chắc, nối kết họ chặt chẽ với nhau. Và, qua những tình bạn đẹp đó, tình yêu cũng được hình thành. Nhưng chính vì Vua phÁp Thuật đã vượt xa khỏi giới hạn game ảo, nó không còn ảo nữa, nó đã trở thành 1 thế giới khác để mọi người sống thật và thể hiện thực sự mình là ai, không vỏ bọc, không che đậy. Mọi người thành thật với nhau, đặt lòng tin vào nhau, hi vọng vào nhau. Cũng như trong cuộc sống ngoài đời thực, trong vua pháp thuật cũng có người tốt, cũng có người xấu… mắc phải những sai lầm làm tổn thương tình cảm, lòng tin của bạn bè mình.

Trên thế giới biết bao cuộc tranh luận, những câu chuyện, vui có, hạnh phúc có, những cay đắng có, buồn rầu có, và….ghét bỏ cũng có. Đã có nhiều người trở thành bạn thân, nhưng rất nhiều những người bạn thân cũng đã li biệt khỏi nhau vì những lý do như vậy.

Tiếng cười đã vang vọng Vô Ưu Đại Lục, hạnh phúc đã tràn ngập khắp thế giới Vua Pháp Thuật. Thế nhưng, những giọt nước mắt, những nỗi buồn, cũng đã thấm vào nơi đây. Những trái tim thổn thức cũng đã than khóc ở trong Vua Pháp Thuật. Những cảm xúc đấy, đong đầy khắp nơi, khiến thế giới trên web game này đã vượt qua giới hạn game, và trở thành cuộc sống thực.

Ngày qua ngày, biết bao nhiêu người vẫn log in vào game, để tiếp tục theo đuổi cuộc hành trình ngày càng khó khăn nhưng thật thú vị… Nhưng cũng có những nick không bao giờ online nữa trong list bạn.
Dẫu biết thế, tất cả những ai ở lại vẫn đều cố gắng.

Vẫn vang vọng tiếng cười khắp Vô Ưu Đại Lục…….
Vua Pháp Thuật không còn là game nữa
Nó đã trở thành cuộc sống thực
Thế nên…..

Có người cười….Nhưng, vẫn có người khóc…
Có 2 trái tim hợp hòa hợp làm một………..Nhưng vẫn có những con tim đầy khổ đau….
Có những tình bạn sẽ mãi mãi còn dài….Nhưng cũng có những tình bạn đã phải dừng lại…..

Bảo game là ảo mà, sao phải khóc? Sao phải đau khổ làm chi?

Nước mắt vẫn rơi…
Tiếng cười vẫn tràn khắp….
Vì game không còn là ảo..

Đó là thực!!!
-------------
Bài viết dự thi: Cuộc sống thực
Tác giả: Shabeycas
Server: Tinh Linh