Cảm ơn vì tất cả

[07.06.2010]

Nghỉ game được vài tuần mà trong tôi rạo rực những cảm giác thật khó tả. Nó vừa xa lạ vừa thân quen. Xa lạ vì những phút giây “ cặm cụi” luyện cấp trước kia giờ bỗng trở nên rảnh rỗi hơn, tự do hơn. Thực sự từ lúc nghỉ game, tôi có nhiều thời gian hơn để học tập, để làm việc, để vui chơi với lũ trẻ con hàng xóm Nhưng tôi không quen…

Có những khoảng vắng thấy mình trở nên thật buồn tẻ, thời gian trôi đi thật vô ích…XA LẠ. Trong cái xa lạ ấy bỗng gặp những phút giây thân quen. Đôi khi khẽ rung lên một cách thật ngớ ngẩn khi bắt gặp một tên nhân vật nào đó mà mình biết trên ti-vi hay nghe thấy cái tên Đông Huyền hay Bàng Bối… Qua game tôi đã gặp được nhiều chân lí trong cuộc đời, chân lí giữa thiện và tà, giữa mạnh và yếu, giữa khó khăn và thành công. THÂN QUEN.

Tôi đã có lúc vinh dự khi tự nhận mình là “công thần khai quốc”. Từ lúc tình cờ biết đến Vua Pháp Thuật qua một quảng cáo liếc qua trên Ti-vi, giờ đây tôi tuy chưa đủ nhưng cũng có thể coi đã nắm vững được mọi vùng đất trên Thế giới vô ưu tuyệt đẹp này. Gần một năm chơi game…

Trong suốt quãng thời gian khá dài ấy, tôi chỉ biết đến chơi, chơi và chơi. Một cách cuồng nhiệt nhất, máu lửa nhất và sung sướng nhất. Trước đây thì tôi không chơi game, không biết đến Internet. Nhưng từ lúc nhà nối mạng, tôi bắt đầu biết đến nó. Và Vua Pháp Thuật đã cuốn hút tôi. Tôi chưa bao giờ chơi một game nào say đắm và nồng nhiệt như vậy. Với một người chưa từng chơi game như tôi mà giờ đây hàng ngày luôn ngồi bên bàn máy tính không dưới 5h đồng hồ thì quả là điều không tưởng. Tôi thích game bởi màu sắc, bởi sự rõ ràng, bởi những con pet ngộ nghĩnh dễ thương, bởi những tính năng dễ sử dụng….

Tất cả như một cơn lốc, xoáy mạnh vào tâm trí tôi, đưa tôi đến những miền đất của sự tranh giành mà nhẹ nhàng, ganh đua mà vui vẻ. Tôi thích điều đó. Chơi Vua Pháp Thuật là sở thích và niềm đam mê của tôi. Tôi cảm thấy hạnh phúc khi được chơi game, khi được điều chỉnh một nhân vật do chính mình gây dựng nên theo ý riêng của mình. Cảm giác ấy mới tuyệt vời làm sao!

Nhưng 3 tháng hè trôi đi nhanh quá. Lại bước vào một năm học mới rồi. Hơn nữa đây lại là năm cuối cấp của tôi. Có lẽ tôi sẽ bỏ game? Một phần vì học tập, một phần vì tiền mạng quá nhiều ( 500000đ một tháng với gia đình tôi là một con số lớn). Nhưng ham muốn vua pháp thuật không bao giờ ngơi trong tôi, đến lúc đi ngủ cũng chỉ nghĩ đến game. Dạo đầu tôi không thể tập trung để học được. Biết là khó khăn khi phải nghỉ game nên tôi đã tự lên cho mình một kế hoạch phù hợp, cân bằng giữa học và chơi. Tôi tự nhủ không thể bỏ phí 8 năm học sinh giỏi của mình nhưng cũng không thể rời nhân vật ———ߵߵ™ đáng yêu của tôi.

Hiệu quả đã đến. Nhờ có thời gian biểu khoa học mà tôi không những đạt điểm phấy cao nhất lớp mà vẫn chơi game được đều đặn. Sau này tôi còn chơi nhiều nhân vật khác nhưng vẫn gắn bó với game, với server Bàng Bối thân yêu. Luôn theo Vua Pháp Thuật trên mỗi bước đi, trên mỗi chặng đường. Tôi nghĩ mình sẽ gắn bó cả đời với game. Mai này sẽ dạy cho cả con cái mình chơi như là một môn thể thao lành mạnh và bổ ích.

Vua Pháp Thuật giúp tôi có những khoảnh khắc vui buồn trong cuộc đời thiếu niên. Vua Pháp Thuật giúp tôi bay cao hơn với những mơ ước nhỏ nhoi. Vua Pháp Thuật giúp tôi có những kỉ niệm thật đáng nhớ. Tất cả đều thật đẹp. Nhớ những lần cùng đám bạn đi làm nhiệm vụ Phản Quân Đại Tướng.

Thường thì ở một bản đồ có nhiều team cùng làm, mà Phản Quân thì chỉ có một con. Phải nhanh tay mới được. Cái cảm giác hồi hộp chờ boss ra, chăm chú từng li từng tí, chỉ sợ không “ăn “được, lo lắng đến thốt tim. Để rồi vỡ òa trong niềm vui chiến thắng hay ngậm ngùi an ủi nhau khi trở thành người về nhì trong cuộc đua. Nhớ những lần ngây ngô muốn mình nổi tiếng, làm vài câu spam trên kênh Thế giới để mọi người cùng nghe. Để rồi hạnh phúc khi có vài lời đáp trả, nghĩa là đã có người để ý đến mình đó, mọi người biết sự hiện diện của mình trong server này, hay đôi khi thất vọng buồn bã khi chắng có ai nói lên nửa lời. Thôi thì tự động viên mình, vẫn có một người biết mình có ở đây, đó là chính mình. Tự nói ra rồi cười phá lên để xua tan nỗi cô đơn khi đào khoáng hay train làm nhiệm vụ. Nhớ những lần giận dỗi của “ cô bạn thân”.

Dù hết lời xin lỗi, cầu xin tha thứ, bằng mọi cách mà “ cô ý” vẫn không cho. Tuyệt vọng. Để rồi hạnh phúc khi “ cô ấy” đáp trả bằng một đóa hoa hồng thật đẹp. Nhớ những lần đi làm nhiệm vụ cùng anh Mr_CaoS2 thật vui. Anh ấy luôn hòa đồng, dễ tính và yêu thương mọi người. Thật lo lắng khi con pet của anh ấy đã “ ra đi” để rồi cười vang khi anh ấy ra đòn quyết định hạ gục kẻ thù. Có một người sư phụ, một người anh như anh ấy thì thật thú vị. Màu sắc của Vua Pháp Thuật đã hòa cùng với màu tâm hồn của tôi, tình yêu Vua Pháp Thuật đã ngấm vào mạch máu của tôi để cùng chảy đều trong da thịt. Một tình cảm gắn bó thật sâu lặng.

Nhưng cuộc vui nào cũng có đoạn kết thúc. Tháng 6/2010 tôi sẽ thi tốt nghiệp THCS vào một trường danh tiếng trên Hà Nội. Kiến thức nhiều, thời gian gấp. Nếu chơi game sẽ là không đủ dù cho kế hoạch có hoàn hảo thế nào đi nữa. Tôi nghĩ sẽ bỏ game? Và sự thật đã là như thế. Cái cảm giác tự tay mình rút card mạng ra thật đau khổ và tội nghiệp. Nhưng hãy vì tương lai phía trước. Tôi lại mạnh dạn làm theo quyết định của mình. Bây giờ tôi vẫn đang cố gắng học, học nữa để thi đạt kết quả cao. Sắp đến ngày hái quả rồi.

Tôi sẽ cố gắng hơn nữa. Nhưng đam mê Vua Pháp Thuật vẫn không lúc nào ngơi trong tôi. Những lúc rảnh là tôi lại chạy vèo ra tiệm net, vào game, lên diễn đàn, đọc thông tin trên trang chủ….. Tất cả cho nguôi ngoai “ cơn khát Vua Pháp Thuât” dù chỉ là 5 hay 10 phút. Đăng nhập vào game vẫn thấy có một cảm giác là lạ. Lạ vì nhiều đứa bạn của mình đã thay đổi, lạ vì .. vì.. nhiều thứ đã thay đổi. Nhưng có một thứ không bao giờ thay đổi, đó chính là sự ấm áp như một ngôi nhà của Vua Pháp Thuật. Mọi người đang sống chung trong vùng đất Vô ưu đại lục, một vùng đất tươi đẹp, hiền hòa và giàu sức sống. Hãy hết mình xây dựng Vô ưu thành một vùng đất giàu có và trù phú nhất Đế vương. Mong rằng tôi sẽ gặp được điều này sau khi thi xong. Lúc đó, Vua Pháp Thuật sẽ trở nên thật hoàn mĩ.

Tôi xin cảm ơn Vua Pháp Thuật vì tất cả. Bạn đã cùng tôi, vững bước bên tôi trên những nẻo đường vừa qua. Bạn đã giúp tôi có những quãng thời gian kì diệu. Bạn đã vun đắp cho tôi một “ tình bạn” thật đẹp giữa tôi và “ cô ấy”. Bạn đã giúp cho tôi có những người bạn, người anh, người chị thật tốt bụng không chỉ trong game mà cả ngoài đời. Giờ đây không còn gắn bó được với bạn nữa nhưng tôi mong rằng sẽ được trở lại bên bạn, cùng bạn đắm say trong vũ điệu của sự thăng hoa. Tôi sẽ sớm trở lại thăm bạn. Hãy chờ tôi nhé! Tôi yêu bạn.

-------------

Bài viết dự thi Vua Pháp Thuật tròn 1 tuổi
Tác giả: lan_0ng
Server: Bàng Bối